Chơi gái cơ quan - Phần 3
Các bạn đang đọc: Truyện sex dài tập : Chơi gái cơ quan
Lúc đó tôi mới nhìn lại mình … Tôi là ai ? Chỉ là một cậu sinh viên mới ra trường. Hơn hai năm kinh nghiệm, hai mấy tuổi đầu. Chẳng là cái gì cả…
Tôi đang ở đâu ? Ơ hay, cũng có cái để nói đấy nhỉ ? Đá qua một chút công việc …
Việc thì nhiều, làm không hết việc. Nhiệt tình có thừa, khả năng cũng có chút. Hiệu quả do người khác đánh giá. Tuy nhiên, tự mình cũng thấy được (qua con mắt người khác). Nhưng cái trò đời, sự soi mói của người, không thể không có. Sau này tôi mới hiểu, rằng chẳng có sự thành công nào đến nhanh mà ở lại được lâu.
Bắt đầu từ những bài test đơn giản, đến khó dần, khó dần … tôi đều vượt qua. Chỉ đơn giản là những gì liên quan đến máy móc, công nghệ. Kể cả những ca khó, phá phách trong cái tập thể gần 300 con người. Nhưng đến khi đối diện với những vấn đề mang tính tổng thể thì tôi bắt đầu thấy khó thở.
Từ chuyện cơ quan đưa đối tác và công nghệ mới vào áp dụng. Gặp những con người lạ hoắc từ vùng miền khác đến, với bản tính thật thà và chân tình (không dính dáng đến chuyện làm ăn, thu nhập ngoài lương), tôi dễ dàng bị người ta dẫn lối. Dẫu vậy, tôi vẫn cố gắng hoàn thành tốt công việc được giao. Cố đến mức chuyện tôi ốm vì công việc như là chuyện thường tình trong gia đình… Bố mẹ tôi xót, em gái tôi xót. Vẫn biết là như thế, thu nhập của tôi chỉ đủ cho tôi tiêu pha, chưa nộp được một chút gọi là cho mẹ đi chợ. Tóm lại là đi làm mà như chưa.
Bù lại, anh em của tôi hiểu, các em mà tôi ngỏ lời xxx hiểu. Kể cả có em rất xinh, hơn tôi 1 tuổi, khi tôi ngỏ lời cũng không nỡ từ chối. Yêu hay tình dục, tôi chả phân biệt. Nhưng chỉ duy nhất một lời “anh yêu em” thì tôi vẫn để dành…
Cho đến một ngày…
Những việc tôi làm, chung quy cũng chỉ là làm cho mọi việc nó đỡ bất hợp lý hơn, và cũng thông qua đó mà đời sống của anh chị em trong cơ quan cũng dễ thở hơn. Thu nhập tăng lên gấp rưỡi, gấp đôi. Chắc cũng vì thế mà chị em rất nể . Nhưng xét về mặt tổng thể thì lại chưa hợp lý vì cao hơn so với mặt bằng chung. Qua các cuộc họp giao ban tôi đã ngờ ngợ về vấn đề này. Nhưng lãnh đạo thì lại xử lý rất tồi … Thông qua các phòng ban chức năng, họ bắt đầu rẽ lối. Chỉ qua một vài lần xuống công xưởng và nghe những lời phàn nàn của chị em, tôi đã bắt đầu thấy tức. Từ cái sự nhiệt tình và cống hiến cộng với bực tức lâu ngày tôi bắt đầu tìm đến điểm hẹn.
Đó là phòng dìm lương. Khổ nỗi chịu trách nhiệm chính lại là một em cũng xinh chả kém những em mà tôi vẫn thích, chỉ có điều là ít gặp nhau nên mối quan hệ và gặp gỡ cũng ít. Nhưng từ khi để ý, máu dâm trong người lại nổi lên. Bắt đầu từ cái ngày gặp nhau trên cương vị công việc tôi lại lên kế hoạch chinh phục.
Ngày lại ngày, tôi lên phòng em nhiều hơn, nói năng bắt đầu có chút đong đưa và chờ cơ hội. Ghét thì ghét trên góc độ công việc thôi, chứ chim với bướm thì không hề. Cũng chẳng mang tính trả thù, chỉ đơn giản là tôi đang chán. Vì biết có quẫy đạp đến mấy thì cũng thế thôi.
Biết em cũng đang có tâm sự, muốn tôi hiểu rõ việc em đang làm, nhưng tôi vẫn cứ dìm cơ hội. Tỏng tòng tong rồi em nhé, nhưng chờ đấy. Thậm chí hẹn hò đến nhà em chơi, tôi vẫn rủ thêm một vài anh em đi cùng cho câu chuyện nhạt bớt.
Không biết có phải vì bức bối hay vì công việc mà cơ hội đến với tôi như đã được sắp đặt.
Một hôm giám đốc gọi tôi lên và bảo :
– Cháu chuẩn bị đi công tác nhé.
– Vâng, đi đâu hả chú ?
– Đi kiểm tra đối tác đang làm hàng cho mình.
– Vâng, đi cùng ai hay cháu đi một mình ?
– Đi cùng em Trang, sướng nhé.
– Chú có ý định làm mối cho cháu không đấy ?
– Chú chả dại. Dạo này đối tác làm có vẻ chưa ổn, cháu đi công tác xem xem họ vướng cái gì rồi về báo cáo lại cho chú.
– Vâng.
Một hôm giám đốc gọi tôi lên và bảo :
– Cháu chuẩn bị đi công tác nhé.
– Vâng, đi đâu hả chú ?
– Đi kiểm tra đối tác đang làm hàng cho mình.
– Vâng, đi cùng ai hay cháu đi một mình ?
– Đi cùng em Trang, sướng nhé.
– Chú có ý định làm mối cho cháu không đấy ?
– Chú chả dại. Dạo này đối tác làm có vẻ chưa ổn, cháu đi công tác xem xem họ vướng cái gì rồi về báo cáo lại cho chú.
– Vâng.
Hóa ra chuyện tôi hay đi xuống phòng dìm lương cũng chẳng qua mắt được một số người … trong đó có giám đốc của tôi. Biết thế, nhưng tôi vẫn kệ, vì sự chán nản đã nhen nhúm trong con người đầy thẳng thắn của tôi…
…
…
Bắt đầu từ việc làm thủ tục và ứng tiền đi công tác. Biết chuyện đi công tác rồi, nhưng tôi vẫn im lặng, định bụng cuối giờ chiều hôm sau mới lên phòng của em trao đổi. Nhưng hình như em ý cũng chẳng chờ được lâu hơn tôi, nửa chiều đã xuống tìm tôi để hỏi thăm. Đang ngồi tán phét với anh em kỹ thuật thì em bước vào.
Diện một bộ đồ tinh khôi, đôi mắt lộ rõ sự quan tâm, em hỏi :
– Anh ạ, xếp vừa kêu em lên bảo là sẽ đi công tác cùng anh. Anh sắp xếp rồi đi nhé ?
– OK em, lát nữa anh lên phòng nói chuyện với em nhé.
– Dạ …
– Anh ạ, xếp vừa kêu em lên bảo là sẽ đi công tác cùng anh. Anh sắp xếp rồi đi nhé ?
– OK em, lát nữa anh lên phòng nói chuyện với em nhé.
– Dạ …
Rồi em quay người bước ra khỏi phòng, đôi mắt tôi như dán chặt vào mông tròn lẳn của em, cả cái áo nịt ngực chỉ chực chờ bung ra hằn trong làn áo mỏng. Mấy thằng kỹ thuật nhìn tôi cười :
– Xếp trúng mánh rồi nhé.
– Ờ, để xem …
– Xếp trúng mánh rồi nhé.
– Ờ, để xem …
Quay quay một lúc, chờ cho đến gần hết giờ tôi mới lò dò lên phòng em. Gì chứ chuyện đi thì tôi quá rành. 5 năm sinh viên đã đào tạo cho tôi kỹ năng đi lại miễn hỏi.
– Ngày mai, anh đến đón em vào lúc 6h sáng nhé. Giờ em làm các thủ tục giấy tờ và ứng tiền hộ anh.
– Vâng, nhưng chúng ta ra bến bằng gì ?
– Đó là việc của anh.
– Vâng, em chờ…
– Ngày mai, anh đến đón em vào lúc 6h sáng nhé. Giờ em làm các thủ tục giấy tờ và ứng tiền hộ anh.
– Vâng, nhưng chúng ta ra bến bằng gì ?
– Đó là việc của anh.
– Vâng, em chờ…
Sáng hôm sau, gặp riêng Mẹ, xin ít tiền đi công tác. Xin như đương nhiên. Gọi cô em dậy, chở anh ra bến, thì thầm “Cho em 10p để đánh giá nhé” …
Đến nhà em thì thấy em đã chuẩn bị sẵn sàng.
– Xong chưa em ? Tôi hỏi.
– Rồi anh.
Bố mẹ em nhắc “Hai đứa đi nhé”
– Vâng, bọn con đi . (Bọn con, nói như người nhà :D)
– Đi 3 vậy có sao không anh ? Em nó hỏi …
– Giờ này chưa có Công an đâu em. Mình đi thôi.
Trên đường đi ra bến. con em gái bắt đầu bật đài :
– Chị tên gì, sinh năm bao nhiêu… Đủ thứ mà tụi nó quan tâm. Cuối cùng nó chốt một câu
– Chị đi với anh của em, lo giùm. Anh nhà em chả biết gì đâu, từ quần áo đến ăn uống. Về mà gầy đi là em phạt chị đấy !
– Chị chả dám. Kệ anh nhà em.
Nói rồi cười như đúng rồi, cả hai chị em.
– Xong chưa em ? Tôi hỏi.
– Rồi anh.
Bố mẹ em nhắc “Hai đứa đi nhé”
– Vâng, bọn con đi . (Bọn con, nói như người nhà :D)
– Đi 3 vậy có sao không anh ? Em nó hỏi …
– Giờ này chưa có Công an đâu em. Mình đi thôi.
Trên đường đi ra bến. con em gái bắt đầu bật đài :
– Chị tên gì, sinh năm bao nhiêu… Đủ thứ mà tụi nó quan tâm. Cuối cùng nó chốt một câu
– Chị đi với anh của em, lo giùm. Anh nhà em chả biết gì đâu, từ quần áo đến ăn uống. Về mà gầy đi là em phạt chị đấy !
– Chị chả dám. Kệ anh nhà em.
Nói rồi cười như đúng rồi, cả hai chị em.
Là bày đặt ra thế, để cho em ý hiểu rằng em là người chủ động trong chuyến công tác này. Với tôi, 2 bộ quần áo, bàn chải đánh răng, dao cạo râu là đủ. Thuốc đánh răng cũng chẳng thèm mang đi vì biết thừa là nó thừa
…
…
Nói về công việc, trước khi đi công tác, tôi đã tìm hiểu sơ bộ. Đây là một đường dây làm ăn của xếp. Tuy nhiên, cái sự làm ăn nhiều khi cũng trái ý nhau, vậy là đưa chuyên môn ra để nói chuyện. Chuyến đi này của tôi không nằm ngoài kế hoạch đó. Ngày xưa khái niệm A&B chưa rõ nét như bây giờ, nhưng tôi cũng đủ hiểu tầm quan trọng của tiếng nói của tôi trong vụ này …
Hai anh em lên xe, nhường cho em chỗ ngồi ngon lành nhất. Còn tôi chỉ là vách ngăn, không cho em phải đụng chạm với bất kỳ ai trong chuyến xe dài dằng dặc sắp tới. Sau khi đã ổn định chỗ ngồi, tôi bắt đầu gợi chuyện …
– Trang có hay đi công tác không em ?
– Không anh ạ, đây mới là lần đầu.
– Trang đã đi xa bao giờ chưa ?
– Em cũng chưa. Học C3 xong, em chỉ học nghiệp vụ 18 tháng rồi đi làm thôi anh. Trường cũng gần nhà.
– Trang có người yêu chưa ? Xinh như em, chắc nhiều anh xin chết nhỉ ?
– Anh hỏi làm gì ? Biết rồi còn hỏi.
– Biết là biết làm sao ? Ai nói cho anh biết đâu ?
– Ơ hay cái anh này… Chả lẽ em lại phải báo cho anh ? Dzô duyên.
– Trang có hay đi công tác không em ?
– Không anh ạ, đây mới là lần đầu.
– Trang đã đi xa bao giờ chưa ?
– Em cũng chưa. Học C3 xong, em chỉ học nghiệp vụ 18 tháng rồi đi làm thôi anh. Trường cũng gần nhà.
– Trang có người yêu chưa ? Xinh như em, chắc nhiều anh xin chết nhỉ ?
– Anh hỏi làm gì ? Biết rồi còn hỏi.
– Biết là biết làm sao ? Ai nói cho anh biết đâu ?
– Ơ hay cái anh này… Chả lẽ em lại phải báo cho anh ? Dzô duyên.
Mọi chuyện cứ thế, mặc cho tôi giở hết các câu chuyện vui buồn, tán tỉnh … Em tôi bắt đầu say xe.
– Anh lấy hộ em cái túi ở trên. Em uống thuốc cái.
– Thuốc gì hả em ?
– Mẹ em mua thuốc say xe. Em mệt rồi.
– Anh lấy hộ em cái túi ở trên. Em uống thuốc cái.
– Thuốc gì hả em ?
– Mẹ em mua thuốc say xe. Em mệt rồi.
Cho em uống thuốc xong, tôi lôi báo ra đọc. Tôi có thói quen hay đọc báo, nhất là những tờ báo viết về những câu chuyện tình lãng mạn như tờ văn nghệ, phụ nữ … Hồi xưa thì chỉ có thế. Bên cạnh, em tôi đã bắt đầu lơ mơ ngủ. Thỉ thoảng xe lắc và xóc, đầu em nghiêng dần vào vai tôi, rồi nghiêng hẳn. Mùi hương tóc, dầu gội đầu và cả mùi con gái khiến đầu óc tôi bắt đầu mụ mẫm dần. Tay giăng báo ra để đọc, nhưng các con chữ cứ nhảy múa trong mắt. Các tế bào cảm giác bắt đầu hành hạ tôi. Cánh tay cầm báo của tôi bắt đầu cạ nhẹ vào vú em mỗi lúc mạnh dần …
Mắt em vẫn nhắm nghiền, hàng mi cong vút chấp chới mỗi lần xe xóc. Ngước mắt mệt mỏi (hay tê dại) nhìn tôi rồi lại nghiêng đầu vào vai tôi một cách tự nhiên như là trách nhiệm tôi phải là như thế, mặc cho cánh tay tôi bây giờ đã tựa hẳn vào ngực em, sự va chạm đã bắt đầu không phụ thuộc vào xe nữa. Đặt hẳn tờ báo xuống đùi tôi và em (như muốn che đi những cử động không muốn ai nhìn thấy), tôi vòng tay sang vai kia của em, ôm cho em ngủ. Trên xe ắt hẳn có người ngắm nhìn chúng tôi như một đôi tình nhân thứ thiệt.
Bàn tay còn lại của tôi nhẹ nhàng đặt lên đùi em xoa nhẹ. Em vẫn im lặng và thở đều, chỉ có cảm giác là cơ thể của em và tôi bắt đầu nóng dần lên. Cảm xúc bắt đầu dâng và lòng ham muốn trỗi dậy, tôi bắt đầu sờ vào vòng 1 của em. Lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng như ôm ấp, sau một lúc là mạnh dần và tôi luồn hẳn tay vào trong. Vòng 1 của em căng tròn trong chiếc áo ngực. Được một lúc sau thì tôi quyết định dừng lại, vì biết ở đây thì cũng chỉ đến thế. Rút tay ra và ôm em cho em ngủ, dường như em cũng đoán được ý nghĩ của tôi và thiếp đi ngủ ngon lành… Tôi cũng mơ màng ngủ theo em trong mùi hương quyến rũ và cả sự mơ ước trong thời gian tới…
HOÉTTTTTTTTTT
Tôi và em giật mình mở mắt. Nhà xe đã dừng lại ở một quán cơm ven đường quốc lộ và yêu cầu mọi người xuống xe ăn trưa. Mệt mỏi, tôi dìu em bước xuống. Dẫn em đi vệ sinh cá nhân, quay lại rửa mặt và tay chân chuẩn bị cho bữa trưa. Chọn một góc bàn khuân khuất, tôi bảo em ngồi xuống và đi gọi món.
– Em thích ăn gì để anh gọi ?
– Em mệt, chắc chẳng ăn được gì nhiều đâu anh …
– Này này này … Em gái anh dặn đừng để cho anh gầy, về là nó phạt. Giờ em không ăn, em gầy bố mẹ em phạt anh thì anh biết làm sao ? Tôi hóm hỉnh chút nhằm tạo không khí cho bữa ăn …
– Gớm, ai bắt đền anh mà anh lo … Thôi được, anh gọi đi, nhưng 1 suất thôi, anh em mình ăn chung.
– Em thích ăn gì để anh gọi ?
– Em mệt, chắc chẳng ăn được gì nhiều đâu anh …
– Này này này … Em gái anh dặn đừng để cho anh gầy, về là nó phạt. Giờ em không ăn, em gầy bố mẹ em phạt anh thì anh biết làm sao ? Tôi hóm hỉnh chút nhằm tạo không khí cho bữa ăn …
– Gớm, ai bắt đền anh mà anh lo … Thôi được, anh gọi đi, nhưng 1 suất thôi, anh em mình ăn chung.
Ái dà, tự nhiên gớm. OK em thôi, tôi vào gọi 1 suất nhiều cơm và nhiều thức ăn, kêu luôn một bát canh nấu riêng cho nóng. Hai anh em ăn ngon lành, gắp qua gắp về nhường nhau nom đến là tình cảm. Cũng đến là lạ cho con người, khi xung quanh là người quen thì không dám làm gì, khi không ai biết mình là ai thì lại tự nhiên như thể “tình trong như đã”. Được thể, tôi bắt đầu nhìn em lộ liễu hơn và xoáy hơn.
– Anh nhìn gì em mà ghê thế ? (Dâm thì có)
– Mắt em đẹp quá.
– Không phải nịnh.
– Anh nhìn gì em mà ghê thế ? (Dâm thì có)
– Mắt em đẹp quá.
– Không phải nịnh.
Không thèm đôi co với em, tôi chỉ nói và nhìn em như muốn hôn em ngay giữa đông người
– Bạn trai em sẽ là người có diễm phúc đấy . Người có đôi mắt như em, ắt phải là người tình cảm tràn trề.
Cứ đoán mò và khen lấy khen để, nhưng cũng phải công nhận đôi mắt của em khó tả. Hàng mi cong vút , dài và đen, lại còn hay chơm chớp mơ màng. Chỉ muốn hôn lên đôi mắt cho bõ thèm. Định bụng tối nay sẽ lên chương trình mây mưa, đưa em vào chốn thần tiên.
…
Các bạn đang xem truyện sex tại truyensex69.com
– Bạn trai em sẽ là người có diễm phúc đấy . Người có đôi mắt như em, ắt phải là người tình cảm tràn trề.
Cứ đoán mò và khen lấy khen để, nhưng cũng phải công nhận đôi mắt của em khó tả. Hàng mi cong vút , dài và đen, lại còn hay chơm chớp mơ màng. Chỉ muốn hôn lên đôi mắt cho bõ thèm. Định bụng tối nay sẽ lên chương trình mây mưa, đưa em vào chốn thần tiên.
…
Các bạn đang xem truyện sex tại truyensex69.com
Thêm 3h đồng hồ ròng rã nữa trên chuyến xe mệt mỏi, cuối cùng cũng đến nơi. Ra đón hai anh em là đối tác đã chuẩn bị sẵn sàng. Đưa hai anh em về khách sạn, 2 phòng cạnh nhau. Tắm rửa xong, tôi yêu cầu cho tôi đi ngó qua dây chuyền sản xuất. Dẫu biết rằng nguyên nhân chỉ có một vài, loay hoay cũng chỉ là mối quan hệ mà thôi, tôi vẫn để công việc lên trên .
– Vội gì hả chú? Chiều này anh đưa hai em đi biển, ăn hải sản. Sáng mai hẵng hay.
– Không anh, em chỉ muốn ghé qua chút thôi. Mai bàn cụ thể anh ạ.
– Vội gì hả chú? Chiều này anh đưa hai em đi biển, ăn hải sản. Sáng mai hẵng hay.
– Không anh, em chỉ muốn ghé qua chút thôi. Mai bàn cụ thể anh ạ.
Là nói vậy, nếu mình đi theo con đường họ vạch sẵn âu khó mà hoàn thành công việc. Biết thế nên tôi yêu cầu cho tôi đi ngay. Thoáng vẻ không hài lòng, nhưng không có cách nào từ chối, ba anh em lên đường.
Đối tác bố trí cho hai anh em một chiếc xe máy, bảo là trong thời gian công tác, rỗi rãi chở nhau đi chơi. OK liền.
Xuống tới công xưởng, tôi rảo bước tới những chỗ ít nghi ngờ nhất, rồi sau đó sải bước đi qua chỗ tôi đang nghi ngờ… Quả nhiên, đúng như tôi dự đoán. Những kinh nghiệm lăn lộn ở nhà ốm lăn ốm lóc để xử lý vấn đề khiến cho tôi “đầy kinh nghiệm”. Thầm nghĩ, lãnh đạo của tôi mà đi kiểu này… chắc họ xỏ mũi như bỡn.
Liếc qua đối tác đang song hành, tôi nói nhỏ đủ nghe
– Em biết rồi, chắc anh và xếp em đang cãi nhau về vấn đề này phải không ?
– Phải, em ạ.
– Em có cách rồi, mai sẽ bàn với anh cụ thể hơn. Giờ chúng ta đi ăn tối thôi anh.
– Nhất trí .
Ánh mắt đối tác vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi tôi kết thúc chuyến thị sát nhanh như thế, lại còn để ngỏ khả năng làm hài lòng cả hai.
– Em biết rồi, chắc anh và xếp em đang cãi nhau về vấn đề này phải không ?
– Phải, em ạ.
– Em có cách rồi, mai sẽ bàn với anh cụ thể hơn. Giờ chúng ta đi ăn tối thôi anh.
– Nhất trí .
Ánh mắt đối tác vừa ngạc nhiên vừa vui mừng khi tôi kết thúc chuyến thị sát nhanh như thế, lại còn để ngỏ khả năng làm hài lòng cả hai.
Bữa tối vui hơn thường lệ, đặc sản vùng miền được đưa ra. Rượu ngon cũng được rót. Đối tác thì lo chăm tôi, còn tôi thì lại lo chăm em. Trong ánh mắt của em, tưởng như chuyến đi công tác này là cãi nhau to thì lại vui như bạn bè cùng lớp lâu mới gặp. Cũng có lúc em thầm thì … nói nhỏ vào tai tôi “Việc sao rồi anh, em không hiểu”. Tôi cười và cứ nhìn xoáy vào ánh mắt lo lắng của em “Để anh lo” !
Đối tác sau một hồi tiếp hai anh em, lời nói cũng bắt đầu chơi vơi, suồng sã hơn. Quay sang em tôi và ép uống rượu. Đưa ánh mắt nhìn tôi như dò hỏi, tôi mỉm cười và nói :
– Đừng từ chối đối tác em, họ đang lo lương bổng cho công nhân mình đấy. Họ nhiệt tình thì anh em mình cũng phải đáp lại thôi. Nếu em uống không được thì anh uống hộ. Nguyên tắc là không được để đối tác buồn. (một câu mà hai ý, khiến cho cả hai đều vui).
– Anh ấy nói đúng đó em, nào anh em mình cùng uống.
Đối tác sau một hồi tiếp hai anh em, lời nói cũng bắt đầu chơi vơi, suồng sã hơn. Quay sang em tôi và ép uống rượu. Đưa ánh mắt nhìn tôi như dò hỏi, tôi mỉm cười và nói :
– Đừng từ chối đối tác em, họ đang lo lương bổng cho công nhân mình đấy. Họ nhiệt tình thì anh em mình cũng phải đáp lại thôi. Nếu em uống không được thì anh uống hộ. Nguyên tắc là không được để đối tác buồn. (một câu mà hai ý, khiến cho cả hai đều vui).
– Anh ấy nói đúng đó em, nào anh em mình cùng uống.
Cả ba người trong cơn vui vẻ và thoải mái, chai rượu dần vơi. Em tôi uống chừng được 3 – 4 chén gì đó rồi đá qua cho tôi uống hộ. OK em, tôi được giúp em, say cũng chịu. Chỉ vui vui khi ép em đá lưỡi vào chén rượu, lại cố tình uống vào chỗ em vừa đá lưỡi (phải xoay chén) và mắt nhìn em sâu thẳm (rượu ngấm rồi chăng ?) …
Cuộc vui rồi cũng đến lúc tàn, đối tác dường như cũng chịu không được nhiệt. Vả lại ngồi trong cái khung cảnh tôi và em, họ cũng muốn về sớm. Thanh toán xong, họ để cho hai anh em tự đi về khách sạn.
Ngồi sau xe ở một khung trời hoàn toàn xa lạ, em áp hẳn người vào lưng tôi, mặc cho tôi đi chậm hay nhanh, đến đâu thì đến. Gửi xe máy ở khách sạn, tôi dìu em lên phòng …
…
Xin cắt 1 đoạn cho anh bớt nóng, xin nói bâng quơ một chút về cái đêm ở phòng y tế
Tôi lặng lẽ gật đầu và hôn em một nụ hôn tràn đầy xấu hổ…
Mãi sau này, gần 10 năm sau … tôi mới hiểu ! Ôi phụ nữ, chúng ta chạy đâu cho thoát !
…
…
Xin cắt 1 đoạn cho anh bớt nóng, xin nói bâng quơ một chút về cái đêm ở phòng y tế
Tôi lặng lẽ gật đầu và hôn em một nụ hôn tràn đầy xấu hổ…
Mãi sau này, gần 10 năm sau … tôi mới hiểu ! Ôi phụ nữ, chúng ta chạy đâu cho thoát !
…
Buổi offline gần 10 năm sau, tôi ghé tai thì thầm hỏi nhỏ :
– Sao cái bữa ở phòng y tế cơ quan, em lặng im khó hiểu vậy ???
– Ngốc ạ, em bẫy anh đấy. Bữa đó anh mà không có BCS, em dính là cái chắc.
– Á à, ?
– Mà em nói cho anh biết nhá, phụ nữ chúng em … các anh chạy đi đâu ???
Trời ạ, tôi cười nhịu .
– Sao cái bữa ở phòng y tế cơ quan, em lặng im khó hiểu vậy ???
– Ngốc ạ, em bẫy anh đấy. Bữa đó anh mà không có BCS, em dính là cái chắc.
– Á à, ?
– Mà em nói cho anh biết nhá, phụ nữ chúng em … các anh chạy đi đâu ???
Trời ạ, tôi cười nhịu .
Quay trở lại cái đêm đang đi công tác nào
Dìu được em lên phòng bằng vòng tay nóng rẫy, tôi về lại phòng của tôi. Vẫn biết là cả hai đang rực lửa, nhưng tôi vẫn để dành cho em một khoảng thời gian tĩnh trí, và cả thời gian làm các công việc các nhân như thay đồ, đánh răng. Tôi về tắm lại một lần nữa, thay đồ ngủ rồi lựa chừng như em đã xong, tôi gõ cửa. Bước ra là một em hoàn toàn khác. Lộng lẫy trong bộ đồ ngủ màu hồng, mỏng và … híc, không thèm mặc áo ngực.
– Anh xin tý thuốc đánh răng. Anh quên mang đi. (Cố tình quên, vì biết em không quên).
– Vâng, em để trong phòng tắm .
– Anh đánh răng luôn ở đây nhé ?
– Ai cấm anh đâu ?
– Vâng, em để trong phòng tắm .
– Anh đánh răng luôn ở đây nhé ?
– Ai cấm anh đâu ?
Trả lời tôi bằng một câu hỏi khêu gợi. Tôi bước vào phòng tắm của em. Chậc, nhìn bộ đồ lót của em treo trên móc mà cậu nhỏ đã đòi biểu tình. “Từ từ đã chú, chỉ sợ chú không đủ sức” tôi tự nhủ .
Đánh răng xong, tôi bước ra ngoài và vào phòng em. Em ngồi bó gối và xem TV, ánh mắt không thèm nhìn tôi và quan tâm đến tôi sẽ làm gì. Tôi ngồi xuống giường bên cạnh (phòng 2 giường, lãng phí thế không biết …).
– Phim gì đấy em ? Hỏi nhưng tôi biết thừa vì hồi đó rộ lên cái loạt phim của Mehico hay Brazin gì đó.
– Anh không xem phim này à ?
– Anh ít theo dõi, nhưng ở nhà thấy mẹ anh và cô em gái anh thích lắm.
– Vâng, nhà em cũng thế. Chỉ bố em và em trai em là không thôi.
– Anh không xem phim này à ?
– Anh ít theo dõi, nhưng ở nhà thấy mẹ anh và cô em gái anh thích lắm.
– Vâng, nhà em cũng thế. Chỉ bố em và em trai em là không thôi.
Để thể hiện sự không quan tâm tới phim ảnh, mặc cho em ngồi xem phim, tôi quay qua ngắm em. Phim ảnh cũng bắt đầu lướt qua những cảnh nhạy cảm, kiểu như hôn hít gì đó. Tôi thì chỉ thích hôn thật, chứ hôn trên phim, chả thèm. Em quay sang như để tránh cảnh nóng trên màn hình và cũng là chống đỡ những ánh mắt như muốn lột truồng em ra của tôi.
– Anh nhìn gì em mà nhìn ghê thế ? (Hỏi để mà hỏi hả em ?)
– Sao em lại không xem nữa mà nhìn anh ? Em có nhìn anh thì mới biết anh nhìn em chứ ? – Tôi vặc …
– Kệ em, lúc nào thích thì em xem. Anh hỏi làm gì ?
– Này này, người ta làm gì trên phim thì kệ người ta chứ, hà cớ gì phải tránh ?
– Sao em lại không xem nữa mà nhìn anh ? Em có nhìn anh thì mới biết anh nhìn em chứ ? – Tôi vặc …
– Kệ em, lúc nào thích thì em xem. Anh hỏi làm gì ?
– Này này, người ta làm gì trên phim thì kệ người ta chứ, hà cớ gì phải tránh ?
Tà lưa ba cái vụ này, chắc em sẽ phải thua tôi thôi, tôi thầm nghĩ …
– Người ta làm phim hay anh nhỉ ? Chắc gì ngoài đời đã như thế. Vậy mà …
– Ôi giời, nghề người ta nó như thế. Em có thích làm diễn viên không ?
– Em chả thích.
– Biết đâu đấy … Tôi buông lửng.
– Chả thèm, ôm thì ôm, hôn thì hôn. Nhưng tóe loe cho người ta ngắm, em không thích.
– Ôi giời, nghề người ta nó như thế. Em có thích làm diễn viên không ?
– Em chả thích.
– Biết đâu đấy … Tôi buông lửng.
– Chả thèm, ôm thì ôm, hôn thì hôn. Nhưng tóe loe cho người ta ngắm, em không thích.
Tôi nhìn xoáy vào mắt em, em nhìn đáp lại không chớp. Ánh mắt nhìn nhau như thể biết rõ về nhau lắm rồi.
Đứng dậy, không nói, tôi bước ra cửa chậm rãi. Đủ cho em ý nghi hoặc. Tôi về hay ở lại.
Đứng dậy, không nói, tôi bước ra cửa chậm rãi. Đủ cho em ý nghi hoặc. Tôi về hay ở lại.
Nhưng chỉ đơn giản là tôi ra khép cửa, nhẹ nhàng nhưng quyết đoán. Tay đưa vào cái chốt cửa, chốt cái rõ to và quay lại với em . Ngồi ngay cạnh em và bốn mắt nhìn nhau.
– Giờ thì không ai có thể ngắm anh em mình được nữa nhé.
– Anh làm gì thế ?
– Giờ thì không ai có thể ngắm anh em mình được nữa nhé.
– Anh làm gì thế ?
Ánh mắt không rời đôi mắt huyền bí của em, đôi tay đặt nhẹ nhàng lên bờ vai tròn lẳn của em và từ từ đưa khuôn mặt của tôi sát lại khuôn mặt của em … Chỉ nhìn nhau thôi, nhưng cả em và tôi đều biết là khó cưỡng lại nhau trong đêm nay.
…
…
Cả hai cũng đều đã tắm, rượu trong người hai anh em cũng dần tản bớt trên khuôn mặt. Nhưng rõ ràng là tác dụng của nó vẫn còn lẩn quất trong con người của cả hai. Khuôn mặt em dần ửng đỏ trong mắt tôi. Đôi môi tôi dần ghé sát vào trán em, chỉ là trán thôi. Bắt đầu một nụ hôn nhè nhẹ. Không thèm phản ứng, mi mắt em dần khép lại và chờ tôi khám phá. Dẫu biết trong lòng đã nứng lắm rồi, nhưng tôi vẫn đủ tỉnh táo để hiểu là đêm còn dài. Nhấc nhẹ khuôn mặt em ra xa một tý, tôi thì thầm.
– Em đẹp lắm, nhất là đôi mắt. Anh hôn nó nhé.
Em ngước mắt nhìn tôi và lặng lẽ gật đầu. Lần đầu tiên tôi hôn mắt một người con gái. Tôi muốn mọi chuyện hôm nay phải thật là lãng mạn. Sau một lúc lướt bờ môi lên đôi mắt tuyệt đẹp của em, tôi đè em nằm xuống nệm. Lệch sang một bên, tôi ngắm nhìn em trong mê muội. Lại từ từ tôi ghé sát mặt nhau. Rất từ từ và chủ động, tôi bắt đầu hôn môi. Đôi mắt em lúc này lại mở và nhìn tôi hôn . Đáp lại tôi chỉ là một bờ môi hờ hững nhưng nóng bỏng. Á à, chờ mình xin đây.
– Sao thế em ?
– Em phải hỏi anh câu đó mới đúng.
– Trang này, anh không thể chịu được khi ở bên cạnh em như thế này. Nhưng anh thà chịu còn hơn là em hờ hững với anh như thế.
– Sao anh lại làm thế với em ? Anh biết gì về em đâu ?
– Xin lỗi em, anh chỉ là anh thôi. Em đừng từ chối anh nhé. Anh xin đấy.
– Em phải hỏi anh câu đó mới đúng.
– Trang này, anh không thể chịu được khi ở bên cạnh em như thế này. Nhưng anh thà chịu còn hơn là em hờ hững với anh như thế.
– Sao anh lại làm thế với em ? Anh biết gì về em đâu ?
– Xin lỗi em, anh chỉ là anh thôi. Em đừng từ chối anh nhé. Anh xin đấy.
Vừa nói tôi vừa làm, lần này thì tôi cố gắng chủ động trong nụ hôn, làm sao và cũng như cố tình bắt em phải đáp ứng. Cuối cùng thì em cũng chịu đáp ứng đôi môi tham lam của tôi. Làn môi em hé mở cho tôi thực hiện nụ hôn ướt át. Lưỡi em và tôi bắt đầu quấn lấy nhau. Nằm đè hẳn lên người em, tôi hôn nồng nàn…
Làn áo mỏng và cặp vú không mặc áo con khiến cho con người tôi nóng cùng cực. Vẫn biết chỉ một lát nữa thôi là hai thân thể sẽ trần truồng với nhau, nhưng cái cảm giác hôn trong làn áo mỏng vẫn có hứng lạ. Dẫu sao, em cũng là dân văn phòng, tôi sẵn sàng để cho em quyết định cuộc chơi ngang cơ. Vẫn những nụ hôn nóng bỏng, vẫn lướt nhẹ trên cơ thể của em nhưng hoàn toàn tôi phó mặc. Tôi có lừa em không ? Em có ý định như thế nào với tôi. Những ý nghĩ tỉnh táo cứ lẩn quất trong đầu.
– Anh cởi áo cho em nhé ?
– Em chỉ lặng lẽ gật đầu
– Em chỉ lặng lẽ gật đầu
Đỡ em ngồi dậy và chậm rãi tôi cởi từng nút, từng nút. Vòng tay ra sau lưng em, tôi nắm lấy cánh tay của em và luồn áo qua. Trời ạ, cặp vú trên cả mức mong đợi. To vừa phải, tròn nồng nỗng và không hiểu sao lại mát rượi. Cũng chỉ một thoáng, tôi cũng cởi áo tôi. Úp mặt vào đôi gò bồng đảo mát lịm ấy, tôi bắt đầu nút, hôn, liếm. Miệng bên này thì tay bên kia, tất cả tôi làm một cách nhẹ nhàng và tình tứ. Lại đè em xuống và hôn, ngực tôi và em ép chặt với nhau. Lưỡi tôi lại rà vào những chỗ nào nhạy cảm nhất của em, Lạy chúa tôi, em nồng nhiệt hơn tôi tưởng …
Chậm rãi và thưởng thức, từng động tác của tôi đã được trau dồi và tu luyện mấy năm qua tôi đưa vào thi triển. Không gian như đông cứng lại trong căn phòng rì rào tiếng máy lạnh và tiếng rè rè vô nghĩa của cái TV hết giờ. Chỉ tôi và em, làm cái bản năng gốc. Đôi bàn tay và lưỡi của tôi vừa khám vừa phá trên phần trên của em trong sự khoái cảm cuồng nhiệt. Vẫn để cho em một giới hạn cuối cùng…
Khi lưỡi tôi đã rà xuống rốn, hôn nhẹ và rà sang bên vòng eo. Tôi lặng lẽ theo dõi cảm xúc của em. Lạ thay, em vẫn nóng bỏng nhưng rất tỉnh táo. Chỉ có hơi thở gấp gáp và tấm thân nổi da gà thôi. Tôi mạnh dạn hôn ngoài bím của em, dường như em đang tận hưởng. Nhẹ nhàng trườn lên, phả hơi nóng vào tai em, tôi hổn hển :
– Cho anh hôn … nhé ?
Em mở mắt đã có phần buông xuôi ra từ từ và cười nhẹ:
– Ai cấm anh đâu ?
Trời ạ, đến lúc này còn hóm được…
Em mở mắt đã có phần buông xuôi ra từ từ và cười nhẹ:
– Ai cấm anh đâu ?
Trời ạ, đến lúc này còn hóm được…
Vẫn từ từ và nhẹ nhàng, tôi nâng mông em lên trong sự hưởng ứng của em. Lột quần ngủ và quần lót của em trong sự chính xác và phối hợp 2 người đến từng chi tiết. (các bro tự tưởng tượng nhé, ví như lột ống quần của chân em co lên, xong rồi lại hạ xuống và co chân kia lên… đại loại là như thế, rất nhịp nhàng ).
Quỳ xuống dưới chân em, tôi hôn và liếm vòng quanh vườn địa đàng của em. Cũng chưa vội khi nút bím em, vì rồi cũng đến cả thôi. Nhưng quả thật là bím em rất đặc biệt, tựa như lông mi của em được sắp xếp rất gọn gàng, rất quy luật. Ngắm đã sướng tê chym. Sau 3 vòng khởi động xung quanh vườn địa đàng thì em bắt đầu tỏ rõ sự không kiềm chế được mình nữa. Lặng lẽ em đưa hai bàn tay ôm lấy đầu tôi, má tôi và hướng đôi môi của tôi vào trung tâm. Tôi ngước mắt lên nhìn em trước khi tung cú quyết định. Bốn mắt nhìn nhau tê dại…
Dùng hai tay tôi nhẹ nhàng rẽ lạch đào nguyên, dùng đôi môi và cái lưỡi tựa như rắn tôi bắt đầu hôn, hôn lấy hôn để. Rượu ngon trong người đã bắt đầu phát tác khiến cho tôi không kìm chế được cảm xúc. Những mong em tôi được sung sướng, được lên đỉnh và vượt qua giới hạn cùng tôi.
Quả nhiên, không chịu được nhiệt, em tôi sau một lúc được tôi chăm sóc kỹ lưỡng vườn địa đàng, em bắt đầu rên rỉ, uốn éo. Hai tay ôm chặt lấy đầu tôi, ấn mãi vào bím, hai đùi khép lại áp chặt vào má tôi dường như sợ tôi không chăm sóc nữa. Đáp lại, tôi càng bú mãnh liệt hơn cho đến khi em tôi hứng nhất thì tôi trườn lên người em, cố tình để cho con giống cứng ngắc trong quần tôi áp chặt vào bím em. Tôi thì thào:
– Anh không chịu được nữa Trang ơi.
Đáp lại chỉ là ánh mắt tê dại của em và hai bàn tay lóng ngóng rờ xuống cạp quần sooc của tôi kéo xuống. Vậy là em đã OK cho tôi rồi. Tôi nhẹ nhàng nghiêng người cho em tụt quần tôi ra một cách thuận thiện nhất. Nhưng cũng chỉ được hết mông là tôi phải trợ giúp em vì tư thế đó khó mà tuột được hết. Mãi đến đầu gối thì tôi nhờ em dùng chân để tuột nốt !
100% nuy cho cả hai, hôn lên đôi mắt cho em nhắm lại, chân tôi khẽ tách hai đùi em ra cho thuận tiện nhất và nhẹ nhàng tôi đưa cả hai vào cõi đê mê. Chính xác và không vội, tôi từ từ ấn chym tôi vào bím em. Quá trình khởi động kỹ càng khiến cho mọi chuyện thật là mỹ mãn. Vì là lần đầu tiên tôi với em nên tôi thầm nghĩ, chỉ nên đơn giản thôi. Vậy là chỉ một tư thế truyền giống, tôi nhấp nhổm trên người em lúc một nhanh dần, mạnh dần trong tiếng thở hổn hển của em, tiếng rên rỉ của tôi cho thêm phần xúc cảm…
Một lúc sau thì tôi biết em chuẩn bị ra khi người em mềm nhũn thì thấy tay em quờ quạng lên cái túi xách để trên đầu giường. Lôi ra một cái BCS làm tôi ngỡ ngàng.
– Anh đeo vào đi.
Cố giấu sự ngạc nhiên, tôi lặng lẽ làm theo. Rút chim ra trong tư thế còn cứng ngắc, tôi đeo cái của nợ vào rất nhanh. Cũng được thôi vì nếu như không có nó, tôi phải chờ cho em thỏa mãn rồi mới phóng phụt trên người em. Còn có nó thì sướng kiểu khác.
Cuộc chiến lại tiếp tục trong sự hưởng ứng rất nhiệt tình từ phía em, uốn éo, hẩy ngược, rồi bíu chặt vào mông tôi, em hiện nguyên hình là một dâm nữ. Một lúc sau, em căng cứng người lại và bíu tay không cho tôi dập nữa. Lấy hết sức bình sinh tôi dập một phát lút cán cuối cùng …
Ngón chân cái tôi kẹp ngón chân cái của em, lưỡi lùa vào miệng em . Toàn thân tôi bây giờ chỉ có nằm trong và trên em, tôi ra từng đợt, từng đợt. Chim tôi co giật liên hồi trong bym em, bím em cũng co thắt liên hồi, lưỡi em nút lưỡi tôi như muốn chẳng rời…
Đồng quy một điểm !!!
…
Đồng quy một điểm !!!
…
Hóa ra em biết nhiều hơn tôi tưởng. Không biết tự lúc nào em quan tâm đến tôi… Sự băn khoăn cứ lớn dần …
Ôm em trong vòng tay lơi lả, tôi thì thầm :
– Tối nay anh ngủ đây nhé ?
– Ai cấm anh đâu ? Em vẫn cái điệp khúc đầy quyến rũ.
– À, giám đốc kêu em lên bảo đi công tác cùng anh bao giờ vậy ? – Tôi gợi chuyện.
– Sáng sớm hôm kia, còn anh ?
– Tầm 10h em …
– Xếp nói gì với anh ?
– Thì cũng công việc thôi, chủ yếu là giải quyết vấn đề khúc mắc giữa hai bên.
– Mà sao rồi anh. – Em nhỏm dậy nhìn tôi lo lắng.
Ôm em trong vòng tay lơi lả, tôi thì thầm :
– Tối nay anh ngủ đây nhé ?
– Ai cấm anh đâu ? Em vẫn cái điệp khúc đầy quyến rũ.
– À, giám đốc kêu em lên bảo đi công tác cùng anh bao giờ vậy ? – Tôi gợi chuyện.
– Sáng sớm hôm kia, còn anh ?
– Tầm 10h em …
– Xếp nói gì với anh ?
– Thì cũng công việc thôi, chủ yếu là giải quyết vấn đề khúc mắc giữa hai bên.
– Mà sao rồi anh. – Em nhỏm dậy nhìn tôi lo lắng.
Vú vê trều trào trên vai tôi, khuôn mặt lộ vẻ căng thẳng. Hóa ra em rất quan tâm đến chuyện này. Sao vậy ta, cứ tưởng là chỉ mình mình thôi. Không lẽ em cũng nằm trong dây làm ăn của xếp ? Nếu thế thì hay rồi …
Như dần dần gỡ được mối băn khoăn, tôi nhẹ nhõm trong lòng và đưa ra phương án mèo vờn chuột với em một tý.
– Anh có cách rồi. Anh đã biết vì sao giữa hai bên lại căng thẳng. Tuy nhiên, sáng mai anh sẽ đưa ra vấn đề giải quyết , tùy thuộc vào thái độ hợp tác của đối tác mà anh sẽ đưa ra phương án tiếp theo.
– Anh làm em hồi hộp muốn chết.
– Em yên tâm, khi anh đưa ra bước 1, nếu họ OK thì anh em mình chỉ việc đi du lịch.
Tôi cười nhằm tạo yên tâm cho em. Còn bước 2, họ chỉ việc đồng ý mà thôi.
– Anh có cách rồi. Anh đã biết vì sao giữa hai bên lại căng thẳng. Tuy nhiên, sáng mai anh sẽ đưa ra vấn đề giải quyết , tùy thuộc vào thái độ hợp tác của đối tác mà anh sẽ đưa ra phương án tiếp theo.
– Anh làm em hồi hộp muốn chết.
– Em yên tâm, khi anh đưa ra bước 1, nếu họ OK thì anh em mình chỉ việc đi du lịch.
Tôi cười nhằm tạo yên tâm cho em. Còn bước 2, họ chỉ việc đồng ý mà thôi.
– Xếp còn nói gì nữa với anh không ?
– Không em, chỉ là chuyện vui …
– Vui gì kể cho em nghe. Em đang sốt ruột đây.
– Chuyện là vui với anh, nhưng không biết em nghe có buồn không ? Tôi đưa đẩy.
– Anh vui thì em cũng vui, sao lại phải buồn nhỉ ?
– À á, xếp nói thế này này “Đừng để em Trang buồn nhé”
– Không em, chỉ là chuyện vui …
– Vui gì kể cho em nghe. Em đang sốt ruột đây.
– Chuyện là vui với anh, nhưng không biết em nghe có buồn không ? Tôi đưa đẩy.
– Anh vui thì em cũng vui, sao lại phải buồn nhỉ ?
– À á, xếp nói thế này này “Đừng để em Trang buồn nhé”
Em đấm vai tôi thùm thụp, rõ ghét. Vẫn chưa khai thác được câu chuyện của em và xếp, tôi hỏi :
– Vậy xếp nói gì với em ?
– Nói ra sợ anh mừng mà chết, em không nói đâu !
– Nói đi em, tôi hôn má em và năn nỉ.
– Anh phải hoàn thành nhiệm vụ xếp giao em mới nói.
– Xếp giao cho anh 2 nhiệm vụ, nhiệm vụ thứ nhất thì anh đảm bảo với em. Còn nhiệm vụ thứ 2, nếu em không nói, chắc chắn anh không hoàn thành đâu. Tôi hóm.
– Xếp nói với em này này “Đừng để anh buồn !”
…
– Vậy xếp nói gì với em ?
– Nói ra sợ anh mừng mà chết, em không nói đâu !
– Nói đi em, tôi hôn má em và năn nỉ.
– Anh phải hoàn thành nhiệm vụ xếp giao em mới nói.
– Xếp giao cho anh 2 nhiệm vụ, nhiệm vụ thứ nhất thì anh đảm bảo với em. Còn nhiệm vụ thứ 2, nếu em không nói, chắc chắn anh không hoàn thành đâu. Tôi hóm.
– Xếp nói với em này này “Đừng để anh buồn !”
…
Trời đất, tôi thoáng giật mình. Bao nhiêu sự khó hiểu, bất ngờ mà tôi đang nghi hoặc lại được giải đáp như này ư ? Từ chuyện trên xe, chuyện “Ai cấm anh đâu” đến chuyện BCS… Trời đất, ta đang đi theo quỹ đạo do ai vạch ra thế này ??? Đã thế mình phải cảnh giác mới được. Xem xem có thể khai thác được gì thêm.
Rất nhanh, để xóa bỏ sự băn khoăn trên khuôn mặt tôi, vả lại trong cái tư thế ôm nhau nuy 100% này tôi tăng nhẹ vòng tay siết.
– Vậy là anh em mình cùng có chung một nhiệm vụ nhé. Tôi lả lơi.
– Hứ, đã hoàn thành đâu ?
– Vậy là anh em mình cùng có chung một nhiệm vụ nhé. Tôi lả lơi.
– Hứ, đã hoàn thành đâu ?
Cảm hứng trong người đã lại dâng tràn, em nhận ra điều đó trong mắt tôi.
– Em mệt rồi anh, cả ngày đi lại. Nhưng em cảm ơn anh, anh tuyệt vời của em ạ.
– Anh cũng cám ơn em. Chúng mình ngủ nhé ?
– Vâng.
– Em mệt rồi anh, cả ngày đi lại. Nhưng em cảm ơn anh, anh tuyệt vời của em ạ.
– Anh cũng cám ơn em. Chúng mình ngủ nhé ?
– Vâng.
Ôm em nhẹ nhàng và quyến rũ, kê đầu trên cánh tay em, tôi rơi vào giấc ngủ mệt mỏi và sung sướng.
Tuy nhiên, lý trí căng thẳng khiến cho giấc ngủ của tôi tràn đầy mộng mị. Tôi mơ tôi và em tung tăng trên bãi biển, sóng vỗ rì rào dưới chân, ánh nắng vàng soi bóng hai người đổ dài trên bãi . Rồi đột nhiên một gương mặt ma quỷ gớm ghiếc đuổi sau lưng hai đứa. Tôi dắt em chạy mãi, chạy mãi nhưng dường như nó sắp tóm được tôi và em…
Giật mình tỉnh giấc, trán toát mồ hôi, tôi nhìn em trong giấc ngủ êm đềm. Tĩnh trí, tôi trở mình, ôm lại em theo tư thế em gối đầu vào cánh tay tôi. Em cựa mình, nhìn tôi rồi cũng ôm tôi ngủ tiếp. Giấc ngủ lại đến vô tư như rõ ràng là tôi phải như vậy !
Liếc nhìn đồng hồ thấy đã gần 5h sáng. Với tôi, giấc ngủ này đã là quá đủ, vì hay phải dậy sớm làm ca sáng. Nhưng dậy cũng chẳng có việc gì, đầu óc lại bắt đầu nghĩ suy… Nhưng nghĩ mãi cũng không đâu vào đâu. Công việc thì chỉ có như thế. Chỉ sáng nay thôi là xong, tôi tin chắc như vậy. Còn em tôi, gọn gàng như con mèo mềm mượt trong lòng tôi, hơi thở nhẹ nhàng. Ngực em vun cao và phập phồng theo hơi thở làm tôi lại bấn loạn. Cậu nhỏ lại bắt đầu cứng dần bên đùi em…
Lặng lẽ nằm thêm một lúc, chỉ để cho em ngủ thêm, định bụng khi em tỉnh sẽ chiến tiếp. Chịu sao nổi ! Như hiểu lòng tôi, một lúc sau em mở đôi mắt yêu kiều ra, nhìn tôi và hỏi.
– Anh không ngủ nữa à ?
– Không em, anh tỉnh lâu rồi, nhưng không muốn làm em tỉnh giấc. Dân văn phòng nhà em, giờ này làm sao tỉnh được ?
– Em ngủ lạ giường, tại mệt đó thôi…
– Anh không ngủ nữa à ?
– Không em, anh tỉnh lâu rồi, nhưng không muốn làm em tỉnh giấc. Dân văn phòng nhà em, giờ này làm sao tỉnh được ?
– Em ngủ lạ giường, tại mệt đó thôi…
Cái cục cưng của tôi nãy giờ cương cứng áp vào đùi em, hình như em cũng cảm nhận được độ cứng và độ nóng của nó. Tuy nhiên, em vẫn tỉnh queo.
– Em giờ có mệt nữa không ?
– Em đỡ rồi .
– Em đỡ rồi .
Tôi chồm lên nửa người em, lại hôn em ướt át. Em đáp lại không chút ngượng ngùng. Đam mê lại trỗi dậy cho cả hai. Tay tôi vòng xuống xoa nhẹ lên bym em, môi lưỡi lại kích thích em trên bờ môi, cổ và cả hai bầu vú mượt mà. Ngón tay tôi chọc nhẹ và khe bym, xoay, ngoáy dịu dàng. Cho đến khi thấy em đã sẵn sàng, tôi lại giao ban cùng em. Lần này thì em không còn phải chờ đợi lâu, các cử chỉ và hành động của em như muốn đáp ứng hết các nhu cầu của tôi. Em vật hẳn tôi ra, nằm lên trên và nắc không kìm chế. Cơn sướng lại từ đâu ra, tràn ngập trên các giác quan và cơ thể …
Tôi lại lật em lại đút chim vào chỗ cũ, nắc dứt khoát và hổn hển vào tai em .
– Còn bao không em ?
– Để em lấy.
– Còn bao không em ?
– Để em lấy.
Tôi nắc như điên cuồng trong sự hưởng ứng nhiệt tình của em, từng đợt, từng đợt tinh khí của tôi phun ra trong cái bao của em, cái bao của sự chuẩn bị từ trước…
Nằm trên người em một lúc lâu, bàn tay xoa nắn nhẹ nhàng cơ thể của em. Tôi biết rằng phụ nữ sau khi lên đỉnh, cần phải sự chăm sóc trong khi đàn ông, cơn sướng hạ xuống rất nhanh.
Đến khi đủ dùng, em khẽ nghiêng người. Tôi hiểu. Hôn môi em và nói.
– Chúng mình dậy nhé.
– Vâng anh.
– Chúng mình dậy nhé.
– Vâng anh.
Vệ sinh cá nhân xong, vẫn còn sớm. Em bảo tôi về thay quần áo, đưa quần áo bẩn sang để em giặt.
– Thôi em, để anh bảo lễ tân. Làm gì cho mệt.
– Còn sớm mà anh, ở nhà em vẫn thường thế mà. Mà anh không cho em giặt cho anh ư ?
– Tùy em, tôi nhìn em âu yếm.
…
– Thôi em, để anh bảo lễ tân. Làm gì cho mệt.
– Còn sớm mà anh, ở nhà em vẫn thường thế mà. Mà anh không cho em giặt cho anh ư ?
– Tùy em, tôi nhìn em âu yếm.
…
Ăn sáng xong, tôi chở em đi đến đối tác đúng hẹn. Đón tôi và em vẫn là gương mặt cũ, nhưng trong ánh mắt lộ rõ sự quan tâm và lo lắng.
– Hôm qua anh em ngủ ngon không ?
– Hơi mệt anh …
– Còn em ? Đối tác quay qua em tôi
– Em ngủ chẳng biết gì, tại rượu của anh đấy.
Ặc, tôi thầm nghĩ. Em tôi cũng hình như đã chuẩn bị trước câu trả lời.
– Hôm qua anh em ngủ ngon không ?
– Hơi mệt anh …
– Còn em ? Đối tác quay qua em tôi
– Em ngủ chẳng biết gì, tại rượu của anh đấy.
Ặc, tôi thầm nghĩ. Em tôi cũng hình như đã chuẩn bị trước câu trả lời.
Đón tôi và em vào phòng họp đã chuẩn bị sẵn. Có cả hoa tươi trên bàn. Chủ khách ngồi phân minh. Thêm một đồng chí kỹ thuật tham dự. Sau lời giới thiệu của đối tác, tôi đi thẳng vào vấn đề.
Thực ra trong làm ăn, ai cũng muốn chiếm lấy cái phần hơn và hy vọng đối tác của mình không phát hiện ra. Nhưng hậu quả của nó thì khách hàng bên tôi phải gánh chịu. Trước khi đi tôi đã xin phép xếp xem qua phần hợp đồng đã ký giữa hai bên, rồi của cơ quan ký với khách hàng, tôi đề xuất phương án tận dụng cái TCVN còn hơi hở một chút để cân bằng lợi ích. Tóm lại là mỗi bên nhường nhau một ít mà khách hàng cơ quan tôi không kiện được…
Đó là phương án về mặt giấy tờ, đối tác nở rõ khuôn mặt hài lòng. Quay sang nói chuyện giải pháp, tôi hướng về kỹ thuật của đối tác. Chú bây giờ làm như này, như này cho cháu. OK ?
Đương nhiên là OK vì tuổi nghề của chú ý quá rành. Chỉ sự kết hợp giữa mới và cũ khiến cho hai chú cháu chỉ một loáng là xong. Toàn bộ câu chuyện được giải quyết chưa đầy 30p.
Đối tác rạng ngời dẫn hai anh em đi tham quan một vòng cơ sở. Em tôi nhanh nhẩu đi trước cùng đối tác, tôi song hành cùng chú kỹ thuật sau. Nhìn bờ mông em lắc, tôi thầm nghĩ vạch ra kế hoạch ăn chơi sắp tới.
Kim đồng hồ mới chỉ đến 9h sáng thì hết việc, quay sang tôi, đối tác hỏi :
– Trưa nay mời hai anh em ăn đặc sản tiếp nhé .
– Thôi anh, để hai anh em em tự lo. Anh về chuẩn bị hồ sơ giấy tờ rồi em qua lấy.
– Bao giờ em qua ?
– Chuyện đó còn tùy anh. Không biết ở đây thì đi chơi đâu anh nhỉ ?
– Trưa nay mời hai anh em ăn đặc sản tiếp nhé .
– Thôi anh, để hai anh em em tự lo. Anh về chuẩn bị hồ sơ giấy tờ rồi em qua lấy.
– Bao giờ em qua ?
– Chuyện đó còn tùy anh. Không biết ở đây thì đi chơi đâu anh nhỉ ?
Hỏi là hỏi vậy thôi, chứ cái đời sinh viên của tôi, chỗ nào tôi chả lặn…
– Hai anh em đi chơi đi, đúng đó. Lấy xe máy đó mà đi. Nếu không ngại xa thì đi chỗ đó…
– Chỗ nào hả anh ? Xa không ạ ? Em tôi xen vào
– Đi xe máy mất chừng một tiếng.
– Thế hả, vậy ta đi thôi anh. Nghe tả mà em đã thấy thích rồi…
– Chỗ nào hả anh ? Xa không ạ ? Em tôi xen vào
– Đi xe máy mất chừng một tiếng.
– Thế hả, vậy ta đi thôi anh. Nghe tả mà em đã thấy thích rồi…
OK em. Rồi cả bốn người quay về văn phòng. Trên đường đi, đối tác ghé tai tôi nói nhỏ.
– Em qua phòng anh tý.
– Có việc gì vậy anh ?
– Ừ qua anh có chuyện muốn nói.
– Em qua phòng anh tý.
– Có việc gì vậy anh ?
– Ừ qua anh có chuyện muốn nói.
Bước vô phòng, tôi thấy trên bàn là hai cái phong bì chuẩn bị sẵn. Chả biết bao nhiêu nhưng tôi thấy dày cộp.
– Anh cảm ơn chú. Đối tác vừa nói vừa đưa cho tôi cả hai phong bì. Chú đưa giùm anh cho em Trang nhé.
– Anh cảm ơn chú. Đối tác vừa nói vừa đưa cho tôi cả hai phong bì. Chú đưa giùm anh cho em Trang nhé.
Tôi bối rối và thầm nghĩ, những chuyện thắc mắc vừa qua, chuyện lần đầu đối tác đưa phong bì và cả sự cảnh giác nhen nhóm trong người từ tối khiến tôi e ngại thực sự.
– Anh đưa cho Trang giùm em. Vụ này em chỉ giúp anh thôi. Anh lo cho bọn em ăn ở thế rồi, tiền công tác còn chưa tiêu đồng nào. – Tôi nói lộ vẻ chân thành nhưng cương quyết.
– Thôi được. Em đi bao giờ về ?
– Chưa biết được đâu anh, trưa và tối nay anh để bọn em tự nhiên.
– OK em.
– Thôi được. Em đi bao giờ về ?
– Chưa biết được đâu anh, trưa và tối nay anh để bọn em tự nhiên.
– OK em.
Rồi tôi rảo bước đi ra nhà xe, kệ cho đối tác tìm gặp em tôi rỉ rả. Trong đầu thoắt ẩn thoắt hiện phương án khi về lại cơ quan, chuyện làm ăn. Nhưng nghĩ suy bây giờ cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. Thôi kệ, tôi và em chơi đã. Nghĩ đến đó lòng tôi lại rạo rực.
Một lúc sau, em tôi ra. Biết thừa là em có chuyện nhưng tôi tảng lờ và giục em lên xe.
– Nhanh nhanh em, đường còn xa.
– Anh biết đường đi chưa ?
– Anh biết rồi. Nó ở chỗ đó, mình cứ vừa đi vừa hỏi.
– Vâng.
– Anh biết đường đi chưa ?
– Anh biết rồi. Nó ở chỗ đó, mình cứ vừa đi vừa hỏi.
– Vâng.
Đó là một bãi biển nổi tiếng, sự quấn quýt của núi, biển và mây nước khiến cho tôi và em mê muội. Tìm một quán bờ biển hiền lành, hoang sơ, tôi và em chân trần dắt nhau xuống bãi. Cát còn tinh khôi đến mức rộn rạo dưới chân người. Nắng cũng như muốn chiều lòng người, gần trưa mà mây đâu kéo đến làm cho nhạt bớt. Chợt nghĩ đến giấc mơ tối qua, sự thật đang hiện về khiến tôi bâng khuâng. Chỉ còn thiếu cái mặt quỷ .
Tôi và em, hai đứa cứ lặng lẽ bước bên nhau, mỗi người một tâm tư chả ai nói nên lời … Tôi chủ động phá tan sự tĩnh lặng.
– Đẹp không em ?
Em nhìn tôi với ánh mắt xa xăm dường như chưa dứt được tâm tư.
– Anh nghĩ là đẹp hơn biển quê mình, em nhỉ ?
– Vâng.
Em nhìn tôi với ánh mắt xa xăm dường như chưa dứt được tâm tư.
– Anh nghĩ là đẹp hơn biển quê mình, em nhỉ ?
– Vâng.
Em kéo tay tôi lội xa thêm một chút ra biển. Quần dài hai đứa đã xắn lên cao nhưng không đủ cho nhưng cơn sóng nghịch ngợm chỉ chực tràn lên đùi. Cứ chạy và nhảy đùa sóng như thế, em và tôi bây giờ chính là tình nhân.
Kéo em ngồi xuống, ngồi trần trên một ghềnh đá sát biển, tôi và em cùng mơ mộng.
Tôi kể với em về thời sinh viên thơ ngây của mình, em kể cho tôi những kỷ niệm tán tỉnh của bạn em… Chuyện dài tưởng chừng như không dứt. Hình như trước biển hay những gì phóng hết tầm mắt, con người tự cảm thấy bé nhỏ và thật thà.
Bóng nắng đã bắt đầu trở chiều, em và tôi vẫn chưa muốn dứt. Câu chuyện cứ mãi dài cho đến khi cả hai đều cảm thấy đói.
– Về thôi em, anh đói lắm rồi.
– Vâng.
– Vâng.
Bỏ tay ra khỏi vòng eo, tôi dắt em đứng dậy. Từ chỗ này về quán cũng tương đối dài. Hai anh em dắt díu nhau đi trên bãi biển hoang sơ và đầy thơ mộng. Bước chân cứ lẫn vào nhau…
Về quán, tôi chọn chỗ ngồi, còn em gọi món. Đến cái đoạn chọn đồ uống thì tôi thăm dò em .
– Chúng mình uống bia hay rượu ?
– Tùy anh. Đừng bắt em uống nhiều là được.
– OK em.
– Tùy anh. Đừng bắt em uống nhiều là được.
– OK em.
Tôi gọi một chai rượu, nói với em rằng ăn hải sản phải uống rượu mới hợp . Trưa hôm đó cả tôi và em cưa hết chai 65 rượu trắng. Không hề ép em, nhưng quả thật là em uống cũng nhiều. Câu chuyện nổ như pháo, nhưng hễ em định nhắc đến chuyện công việc là tôi lại lấp liếm đi, rằng hôm nay chỉ là chơi thôi, đừng để cái gì trong đầu.
Cố tình, phải cố tình như thế để cho đến khi về nhà, em ý tự báo cáo với xếp. Còn tôi cố tình đứng ngoài cuộc chơi.
Trên đường về, chuyện vẫn không dứt. Hình như em ấy cũng đồng lòng với tôi, kể cả chuyện sắp tới.
…
…
Tôi thầm nghĩ, chuyện em lo lắng suốt cả chuyến đi, tôi giải quyết nhẹ nhàng và thoải mái. Trong thâm tâm, nếu tôi là em thì cái sự thoải mái còn gấp nhiều lần. Đó là chưa nói đến chuyện tôi cảnh giác với những gì đang diễn ra, để cho em cầm chịch. Sự thoải mái của em đang dần dần đến với tôi như thể lâu lắm rồi.
Đường về sao mà ngắn, cả tôi và em đều không nghĩ là về nhanh đến thế. Chuyện còn chưa hết, cổng khách sạn đã lù lù trước mặt. Cũng có thể là rượu làm tôi đi nhanh hơn.
Lướt vào phòng em như thể đúng rồi, tôi lăn ra giường nằm ngửa. Hai bữa nhậu liên tục và làm tình khiến cảm giác của tôi rã rời. Mặc cho trong phòng là một mỹ nhân open. Em làm việc của em, tôi bắt đầu thiu thiu ngủ thì em sà xuống…
Quần sooc, áo ba lỗ , mặt mũi lại tươi tỉnh (chắc là vừa tắm xong ), em bắt đầu quậy phá tôi …
– Giời ạ, sao anh định ngủ như thế này ?
– Anh mệt quá.
– Mệt thì mệt, ngủ cũng phải đàng hoàng.
– Anh mệt quá.
– Mệt thì mệt, ngủ cũng phải đàng hoàng.
Mặc kệ em lăn lê tôi, tôi phó mặc. Em chỉ trừ cho tôi mỗi cái quần xịp. Máy lạnh cũng bắt đầu phát huy tác dụng, tôi trùm chăn mỏng và thả lỏng người.
Nhưng em, hình như chẳng muốn tôi được yên, hết quay ôm ấp tôi, thở phà hơi nóng vào cổ tôi, chỉ thiếu làm cho tôi buồn… Mở mắt ra nhìn em, em nhìn lại như khiêu khích. Đôi mắt không lời của em làm cho tôi thoắt tỉnh. Lạ thật, quyền uy của đôi mắt !
Những xúc giác của tôi bắt đầu hoạt động, mắt tôi bắt đầu lại mơn trớn. Cậu nhỏ thì dường như chẳng quan tâm đến ai, cứ hùng dũng trong quần tự bao giờ. Biết thừa là em biết, tôi đùa.
– Tha cho anh đi …
– Anh định bao giờ về ? – Em không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi.
– Mai anh qua lấy giấy tờ rồi tính . Em thích về khi nào ?
– Mai em muốn đi chơi thành phố, tiện thể mua sắm ít quà, được không anh ?
– OK em. – Tôi đè ngửa em ra.
– Anh định bao giờ về ? – Em không trả lời thẳng vào câu hỏi của tôi.
– Mai anh qua lấy giấy tờ rồi tính . Em thích về khi nào ?
– Mai em muốn đi chơi thành phố, tiện thể mua sắm ít quà, được không anh ?
– OK em. – Tôi đè ngửa em ra.
Hôn em trong cái cảm giác được chiều chuộng, được thoải mái. Quả thật, sướng khó tả. Các cuộc làm tình vụng trộm trước nhà, trong cơ quan hay là cả hội mỗi đôi một góc … Chưa bao giờ tôi được làm tình trong phòng khách sạn. Cũng vì hồi đó khách sạn còn rất ít, chưa có nhà nghỉ. Với lại thu nhập đồng lương còm cõi, không dám mơ. Tuy nhiên mỗi hoàn cảnh làm tình đều có một sự khoái cảm riêng, khó mà so sánh.
Với tôi bây giờ, trong khung cảnh thời gian vô tư, em cũng thoải mái với tôi và đặc biệt là như một chuyến du lịch “tuần trăng mật”, cảm giác tôi như chẳng muốn về …
Về làm gì khi đầu óc tôi đã bắt đầu căng thẳng ở cơ quan, tuy sự căng thẳng có phần bắt đầu từ em. Rất nhiều chị em của tôi đã từng mâu thuẫn khó tả với em tôi bây giờ. Nhưng tôi biết, nguyên nhân chính không phải là ở em, là ở nơi khác. Chắc chắn là nơi khác, chứ em tôi chả có đẳng !
Nhưng cái chính là kể cả tôi cũng rất lơ mơ. Nói thật, lơ mơ cũng đúng vì suốt ngày chỉ lo công việc, ngoài ra thì chỉ lo em út, chưa bao giờ nghĩ rằng mình phải này nọ, theo kiểu bè cánh, rồi chấm mút…. Vì thế nên ai cũng quý, ai cũng cười nói có vẻ vô tư. Nhưng để mà buông màn nói chuyện kín thì họ không ! Vì họ chẳng biết là tôi ở phe nào. Mãi sau này tôi mới hiểu. Chỉ vì sau khi tôi bỏ việc ra đi thì chỉ sau có 3 tháng đã xuất hiện scandal. Khi cái sức nặng mưu sinh hay muốn sống trên lưng người khác lấn át lý trí khiến cho chữ ký sai lệch .
Buồn …
…
Buồn …
…
– Trang em, anh sướng quá.
Em nhìn tôi e lệ và tôi cũng thừa biết là em cũng sướng.
– Chuyện chúng mình, anh cảm ơn em nhiều lắm.
Đáp lại tôi chỉ là vòng tay em ôm cứng, môi em vội vã tìm môi tôi như ý muốn tôi đừng nói nữa …
Em nhìn tôi e lệ và tôi cũng thừa biết là em cũng sướng.
– Chuyện chúng mình, anh cảm ơn em nhiều lắm.
Đáp lại tôi chỉ là vòng tay em ôm cứng, môi em vội vã tìm môi tôi như ý muốn tôi đừng nói nữa …
Tôi và em lại quấn lấy nhau, lần lượt cùng cởi đồ cho nhau và bắt đầu lại một cuộc đam mê mới. Người em mát rượi vì mới tắm hay vì máy lạnh không biết, những nụ hôn tràn đầy nhục cảm được tôi tiến hành trên thân thể em. Nút lưỡi em đê mê như người yêu với nhau. Bốn bàn tay chăm sóc nhau trên toàn cơ thể, tôi và em nhìn nhau không rời. Em và tôi . Một không gian yên lặng và tràn đầy nhục dục .
Tôi trườn xuống dưới, hôn eo, rà rốn và hôn bím em. Chăm sóc em một cách đầy tự nguyện và hứng thú. Một lúc lâu sau nước dâm thủy của em ra nhoe nhoét cả miệng tôi. Cơn nứng của em bắt đầu dâng và tuột dần khỏi tầm kiểm soát của em. Tôi lại trườn người lên, trườn lên mãi cho tới khi thằng cu cứng ngắc của tôi lọt vào khe đôi gò bồng đảo của em, hai hòn bìu dái của tôi nầng nẫng trên vùng thịt da êm ái…
Mắt em mở to nhìn tôi ngạc nhiên nhưng không hề ngăn trở, đến lúc này thì phần con trong em tôi cũng đang vượt tầm kiểm soát và mặc kệ cho tôi muốn làm gì thì làm. Hai bàn tay tôi dồn ép vú em thành một khe chật hẹp và thằng cu của em cứ nắc liên hồi vào đó. Em tôi trong hơi thở bị ảnh hưởng bởi những cú nắc của tôi, vẫn mỉm cười tê dại.
Tôi dừng nắc và hỏi em.
– Em hôn của anh nhé ?
Em tôi lắc đầu không nói.
– Em hôn của anh nhé ?
Em tôi lắc đầu không nói.
Nhưng tôi không nắc trên ngực của em nữa mà cầm cậu nhỏ rê dần lên cằm của em, má em, mắt em. Tay chống vào thành giường, tay kia cầm chym dí vào miệng em, đôi môi em vẫn mím chặt.
– Trang, anh xin em.
Đáp lại tôi vẫn là những cái lắc đầu.
Đáp lại tôi vẫn là những cái lắc đầu.
Nhưng lắc đầu trong tư thế này khác gì dùng đôi môi quệt nhẹ qua đầu khấc của tôi, càng lắc tôi lại càng hứng. Bí từ, chả lẽ lại hiếp, tôi đành giở bài cuối cùng đánh thẳng vào phần con của em đang chực chờ khoái cảm …
– Em không bú … của anh thì anh sẽ không liếm … của em nữa đâu .
.
.
.
– Trang, anh xin em.
.
.
.
– Trang, anh xin em.
Em nhìn tôi như một chút phản kháng cuối cùng, phần con trong em vốn dĩ được tôi chăm sóc kỹ lưỡng từ hôm qua đã ngóc lên đòi hỏi, khiến cho đôi môi em dần dần hé mở, mở dần ra cho tôi từ từ nhấn chym vào. Cái miệng xinh xinh của những nụ cười cả ngày hôm nay bây giờ ngập tràn chym tôi. Từ trên cao tôi nhẹ nhàng ấn xuống, em mở to miệng dần ra và đón nhận chym tôi.
Nhưng chỉ được một tý thôi là tôi hiểu. Em tôi mới bú chym lần đầu ! Tôi rút chym ra và đỡ em ngồi dậy.
– Em, làm cho anh sướng nhé ?
– Em không biết.
– Em làm theo anh bảo nhé ?
– Em không biết.
– Em làm theo anh bảo nhé ?
Rôi tôi đứng hẳn dậy xuống dưới sàn, em tôi ngồi trên giường. Với tôi suy nghĩ, tư thế này là thuận tiện nhất cho em tôi học vỡ lòng .
Đúng tầm, chym tôi lừng lững trước miệng em, tôi hướng dẫn em từng bước, từng bước cho đến khi em tạm được. Tôi rút hẳn ra ngoài rồi lại đưa vào miệng em, rút ra rồi lại đưa vào, chưa có cảm giác mút, nhưng không còn đau nữa, lưỡi đã biết rà xung quanh đầu khấc, nơi mà tôi sung sướng nhất.
Đúng tầm, chym tôi lừng lững trước miệng em, tôi hướng dẫn em từng bước, từng bước cho đến khi em tạm được. Tôi rút hẳn ra ngoài rồi lại đưa vào miệng em, rút ra rồi lại đưa vào, chưa có cảm giác mút, nhưng không còn đau nữa, lưỡi đã biết rà xung quanh đầu khấc, nơi mà tôi sung sướng nhất.
Và sướng nhất là khi em học thuộc bài + mỏi miệng, rút chym ra vừa tầm, em dùng lưỡi và môi mút đánh chụt.
– Được chưa anh ? Anh khiếp lắm.
– Cám ơn em. Anh sướng quá.
– Cám ơn em. Anh sướng quá.
Một lời nói chân tình … dành cho em.
Kéo em đứng dậy và xoay mông lại phía tôi, tôi lóng ngóng đưa chym vào phía sau của em, mông em nở rộng về phía sau đón nhận tôi. Mà cũng gần như để cho tôi sắp đặt. Em bây giờ là của tôi, thuộc về tôi rồi.
Úp thìa trên lưng em, chym và bướm đã nằm gọn trong nhau, bàn tay tôi vòng xuống ôm vú em và nắc. Nhẹ dần, nhanh dần, em tôi bắt đầu rên lên những câu vô nghĩa. Và chừng như biết không gian hữu hạn này là chỉ của hai người, em tôi bắt đầu tỏ ra dâm ngôn …
Không thèm giữ ý, em tôi bắt đầu la hét.
– Anh ơi, em sướng quá.
– Anh ơi, em không chịu được nữa …
– Anh nắc mạnh lên …
Và nhiều câu khiến tôi vừa nắc vừa ngạc nhiên. Em tôi hiện nguyên hình là một dâm nữ thứ thiệt !
– Anh ơi, em sướng quá.
– Anh ơi, em không chịu được nữa …
– Anh nắc mạnh lên …
Và nhiều câu khiến tôi vừa nắc vừa ngạc nhiên. Em tôi hiện nguyên hình là một dâm nữ thứ thiệt !
Chừng như thấm mệt, tôi bắt đầu chuyển sang tư thế khác. Ơn trời, rượu làm cho tôi còn đủ sức đáp ứng em. Tôi nằm ngửa và kéo em lên cưỡi tôi. Em nhiệt tình cưỡi ngựa, nhắp cho lút cán, em tôi bắt đầu xoay. Miệng rên rỉ những câu dâm tục. Đáp ứng em, tôi cũng bắt đầu rên …
– Ứ, ư … anh sướng quá Trang ơi.
– Cho anh chết đi .
…
– Cho anh chết đi .
…
Em nằm phủ phục lên người tôi, mông vẫn không ngừng nhấp và ngoáy. Bầu vú nóng hổi của em áp hẳn vào ngực tôi và cọ sát không ngừng. Co người xuống, tôi cố gắng ngậm lấy đầu vú em và nút như điên dại …
– Em ơi bao, anh không chịu được nữa .
– Em hết rồi anh…
– Em hết rồi anh…
Cố gắng nâng mông em lên, rút chym ra khỏi vòng chiến, tôi đè em xuống. Đầu đã lại thành đuôi, em tôi nằm ngửa nhưng hơi thiếu chỗ kê đầu. Ngửa cổ, ngửa bướm và nóng rực, em tôi mềm oặt.
Nắc mãnh liệt và lút sâu tưởng chừng như vô tận, tôi rơi vào khoái cảm cùng cực. Bím em dường như nút chặt lấy chim tôi. Những động tác nắc trong vô thức và ngập trần trong sung sướng của cả hai con người đang chơi trò chơi của tạo hóa làm cho thời gian như dừng lại.
Nước dâm thủy của em tôi lại tràn trề, chym tôi vào ra vườn địa đàng trơn tuột, chỉ có sự co thắt của cơ bym thi thoảng làm cho công cuộc đút vào sâu hơn tý nữa hay rút ra thêm chút khó khăn làm cho tôi càng sướng. Ngoạm hẳn lưỡi và môi vào dái tai em, tôi nút trong vô thức. Nụ hôn tai ướt át ở cự ly gần, hơi thở nóng bỏng của tôi phà vào gáy khiến em tôi quỵ hẳn.
Căn cho đến khi dòng tinh khí đầu tiên chuẩn bị phun trào, tôi rút phắt chym ra và nhè vào ngực em phóng mãnh liệt, từng dòng, từng đợt phun thẳng vào cổ, vào ngực em cho đến giọt cuối cùng. Em ngưỡng cổ lên và nhìn tôi trong tê dại, đôi bàn tay xoa ngực như muốn cảm nhận những dòng tinh khí nóng hổi của tôi trên ngực. Sướng đến cùng cực, cho cả hai …
…
…
Khi cơn nứng đã bắt đầu dịu xuống…
– Eo ơi, bẩn. Anh vào phòng tắm lấy cho em cái khăn.
– OK em.
– OK em.
Tôi lồm cồm bò dậy và làm theo những gì em bảo. Em là bà chúa của tôi trong thời điểm này .
– Anh làm người em bẩn quá
– Em chưa hiểu rồi… – Tôi giằng lấy khăn và lau cho em. – Đó là cái tinh chất nhất của đàn ông. Em mà nuốt cái này, không một mỹ phẩm làm đẹp da nào có thể sánh được (tôi tán, biết đéo gì đâu)
– Eo ơi, gớm chết.
– Là em chưa quen thôi. Khi quen rồi lấy đâu ra cho em bú. Mỗi lần được có một thìa thôi. Cả người anh như thế này, chỉ chắt được ra cho em 1 thìa nhỏ. Em hiểu chứ ?
– Ai bảo anh thế ?
– Thì các Cụ bảo đấy thôi, “gái gặp hơi trai…” . Hơi trai là cái này đó em, bọn anh đàn ông, nhường cho đàn bà tụi em chỉ bao nhiêu đó thôi.
– Em chả tin.
– Tin hay không tùy em, giờ anh em mình đi tắm đi.
– Vâng, để em tắm trước.
– Tắm cùng đi, tôi đề xuất
– Em chưa hiểu rồi… – Tôi giằng lấy khăn và lau cho em. – Đó là cái tinh chất nhất của đàn ông. Em mà nuốt cái này, không một mỹ phẩm làm đẹp da nào có thể sánh được (tôi tán, biết đéo gì đâu)
– Eo ơi, gớm chết.
– Là em chưa quen thôi. Khi quen rồi lấy đâu ra cho em bú. Mỗi lần được có một thìa thôi. Cả người anh như thế này, chỉ chắt được ra cho em 1 thìa nhỏ. Em hiểu chứ ?
– Ai bảo anh thế ?
– Thì các Cụ bảo đấy thôi, “gái gặp hơi trai…” . Hơi trai là cái này đó em, bọn anh đàn ông, nhường cho đàn bà tụi em chỉ bao nhiêu đó thôi.
– Em chả tin.
– Tin hay không tùy em, giờ anh em mình đi tắm đi.
– Vâng, để em tắm trước.
– Tắm cùng đi, tôi đề xuất
Em ngước lên nhìn tôi như thể chưa tắm cùng đàn ông bao giờ. Đã thế nhé em, anh cho em biết …
…
…
Hai đứa trần truồng vào trong nhà tắm. Chỉnh cho vòi nước ấm đủ dùng, tôi kéo em vào dưới vòi sen và bắt đầu phục vụ cho em. Chỉ riêng cái đầu tóc thề là tôi lóng nga lóng ngóng, còn từ vai đổ xuống, tôi tắm cho em như tắm cho em gái tôi thủa còn nhỏ.
Kiểu như
– Đưa tay đây …
– Xoay vai lại ..
– Chìa lưng cho anh …
– Đưa tay đây …
– Xoay vai lại ..
– Chìa lưng cho anh …
Từng động tác tắm cùng với những động tác cọ xát mơn trớn trải trên khắp thân hình nuột nà của em, dầu gội, xà phòng tắm … tôi chăm em như người em gái nhỏ. Sặc, khi phần con đã đủ đầy, phần người bắt đầu trỗi dậy, chăm chút cho em tôi cảm thấy như đó là trách nhiệm của mình. Trong con mắt em, đây là một lần vô cùng ngạc nhiên và thích thú. Chưa hết đâu em, tôi thầm nghĩ …
– Em tắm cho anh đi . Người tôi cũng ướt sũng từ lâu …
– Dạ.
– Dạ.
Rồi em cũng tắm cho tôi như tắm cho em trai em ở nhà. Chỉ khác là em gội đầu cho tôi thành thạo. Cũng toàn thân và mơn trớn, em làm cho tôi thoải mái và sung sướng.
Bước ra khỏi phòng tắm, hai anh em dìu nhau lên giường. Cả hai đều đã no nê tình dục, chỉ còn là những phần tình nhân chăm sóc nhau từng chi tiết nhỏ. Thoáng trong đầu, tôi bày trò.
– Anh matxa cho em nhé ?
– Ai cấm anh đâu ?
– Ai cấm anh đâu ?
Ặc. Thời sinh viên chúng tôi thường matxa cho nhau trong những đêm vô vị. Hai thằng đực rựa với nhau học hỏi các món nghề matxa để phục vụ nhau. Nào thì voi dầy, ngựa xéo, rồi thì kiến bò, cò nhảy … Bây giờ tôi mang ra để phục vụ em trong sung sướng. Kể cả cậu nhỏ đang quá sức, nhưng cảm hứng từ đôi bàn tay dường như bất tận. Bóp vai, đùi và bắp chân em, xoa nhẹ trên sườn và thỉnh thoảng véo nhẹ. Tất cả các động tác tôi làm khiến cho em thật là dễ chịu. Bóp đùi và xoa bím, tôi lại thì thầm
– Lại muốn hôn nữa rồi
– Tham thế ?
– Tại em xinh và quyến rũ quá, Trang ạ.
– Lại nịnh em nữa rồi.
– Tham thế ?
– Tại em xinh và quyến rũ quá, Trang ạ.
– Lại nịnh em nữa rồi.
Tôi nằm ngửa ra và bảo em
– Giờ đến lượt em, làm cho anh
– Em ngoan ngoãn ngồi dậy và làm cho tôi, lóng nga lóng ngóng, nhưng có hề gì, được em ve vuốt và chăm sóc toàn thân như thế này tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thằng cu lại cứng dần và vươn lên trong quần xịp, em tôi nhìn và cười khúc khích. Phát nhẹ vào chym tôi, em hóm hỉnh
– Giờ đến lượt em, làm cho anh
– Em ngoan ngoãn ngồi dậy và làm cho tôi, lóng nga lóng ngóng, nhưng có hề gì, được em ve vuốt và chăm sóc toàn thân như thế này tôi cảm thấy vô cùng dễ chịu. Thằng cu lại cứng dần và vươn lên trong quần xịp, em tôi nhìn và cười khúc khích. Phát nhẹ vào chym tôi, em hóm hỉnh
– Hư lắm.
– Anh chẳng bảo được nó, tại em đấy.
– Anh chẳng bảo được nó, tại em đấy.
Cúi xuống hôn tôi một nụ hôn vừa phải rồi thì thầm vào tai tôi.
– Em hơi mệt, chúng mình ngủ nhé .
Tôi cũng thấm mệt và muốn ngủ, tôi ôm em cho em gác đầu vào cánh tay, tay còn lại để hờ trên vú em và nhắm mắt lại . Bên tôi, em cũng nhẹ nhàng rơi vào giấc ngủ êm đềm và tin cậy.
Tỉnh giấc trong cơn đói cồn cào, kim đồng hồ chỉ gần 22h đêm, tôi quyết định thức em dậy đi ăn tối.
– Em, dậy đi
– Sao anh ? Em buồn ngủ
– Em không đói à ? Anh đói lắm rồi, mình dậy đi ăn tối nhé.
– Ăn gì bây giờ hả anh ?
– Chúng mình đi tìm gì đó ăn đêm, thành phố này chắc có cái gì cho anh em mình ăn đỡ đói chứ …
– Vâng…
– Sao anh ? Em buồn ngủ
– Em không đói à ? Anh đói lắm rồi, mình dậy đi ăn tối nhé.
– Ăn gì bây giờ hả anh ?
– Chúng mình đi tìm gì đó ăn đêm, thành phố này chắc có cái gì cho anh em mình ăn đỡ đói chứ …
– Vâng…
Mặc quần áo xong, hai anh em cùng nhau đi ăn tối. Cũng may là đối diện bên kia đường là một quán ăn khuya tương đối đông, thành phố còn chưa đi ngủ. Tôi và em bước vào gọi hai bát cháo gà và ngồi ăn như một đôi tình nhân. Cả hai ăn cháo ngon lành như chưa bao giờ được ăn một bát cháo gà ngon như vậy.
Trên đường về, em tôi lại bày trò.
– Anh biết đánh bài không ?
– Anh biết, mà sao em ?
– Về khách sạn hai anh em mình chơi bài nhé ?
– OK em, nhưng chơi bài gì ?
– Bí mật.
– Anh biết, mà sao em ?
– Về khách sạn hai anh em mình chơi bài nhé ?
– OK em, nhưng chơi bài gì ?
– Bí mật.
0 nhận xét: